Sau 7 năm chung sống, tôi và anh Minh quyết định đường ai nấy đi. Không có tiếng cãi vã, không nước mắt rơi, chỉ là hai người đã quá mệt mỏi với những cố gắng không thành, chọn cách buông tay để giải thoát cho nhau.
Tôi nhận quyền nuôi con gái, anh cũng không phản đối. Điều khiến tôi cảm thấy ấm lòng nhất chính là bố mẹ chồng cũ – họ không hề oán trách hay quay lưng với tôi, mà vẫn giữ mối quan hệ tốt đẹp vì đứa cháu nhỏ.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đã 5 năm kể từ ngày ly hôn. Tôi và anh Minh gần như không liên lạc, chỉ đôi khi trao đổi vài câu khi có chuyện liên quan đến con gái. Anh giờ đã có cuộc sống mới, có thêm một đứa con nhỏ bên người vợ hiện tại. Tôi không chúc mừng, cũng chẳng hề ghen tị, chỉ đơn giản là lòng đã buông xả.
Tuần trước, khi đang làm việc, tôi nhận được cuộc gọi từ bố chồng cũ. Ông hỏi tôi có thời gian không, bảo rằng cần gặp mặt và nhờ tôi đưa con gái về nhà nội. Tôi lập tức thu xếp công việc, lo lắng không biết ông bà có chuyện gì không ổn.
Khi đến nơi, nhìn ánh mắt nghiêm trọng của ông, tôi không thể ngờ ông chỉ nói đúng 7 từ mà khiến tôi nghẹn ngào:
“Con trai tôi muốn gặp lại con.”
Lời nói ấy như một tia chớp xé tan sự yên ắng bấy lâu. Sau nhiều năm không gặp, bố chồng cũ đứng trước mặt tôi, ánh mắt đầy trăn trở, rồi ông nhẹ nhàng lấy ra một chiếc phong bì dày cộm đưa cho tôi.
“Đây là tiền của con trai tôi, ông nói với giọng trầm ấm, “Ông ấy muốn con nhận lấy, coi như là để đền bù những gì đã qua và lo cho cháu.”
Tôi sững người, lòng dâng lên bao cảm xúc lẫn lộn: bất ngờ, xúc động và cả một chút xót xa. Khoản tiền không chỉ là giá trị vật chất, mà còn là lời thừa nhận, là sự chia sẻ trách nhiệm của gia đình chồng cũ sau những tổn thương mà tôi từng chịu đựng.
Tôi không biết liệu tương lai có còn gì giữa tôi và con trai ông hay không, nhưng ít nhất lúc này, tôi cảm nhận được sự trân trọng và lòng biết ơn từ người thân của anh.
Bước ra khỏi căn nhà đó, tôi thấy lòng nhẹ nhõm hơn. Không phải vì tiền bạc, mà vì tôi biết, dù đường ai nấy đi, tôi vẫn có thể bước tiếp — vững vàng và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
News
Đã rõ câu nói cuối cùng của thuyền trưởng trên chuyến tàu Hạ Long: Trời ơi hành khách 2 lần yêu cầu quay đầu liền!
Sáng 20/7, nằm điều trị tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ninh, anh Đặng Anh Tuấn (SN 1989, trú…
Phát hiện toàn bộ giấy tờ liên quan đến tàu Vịnh Xanh 58, chủ tàu dù đã tuvong vẫn phải chịu trách nhiệm
Chủ tàu Vịnh Xanh 58 (BKS: QN-7105) là ông Đoàn Văn Trinh, trú tại phường Hà An, thị xã Quảng…
Bé trai 10 tuổ:i kể lại giây phút trước khi chia tay bố, xúc động lời căn dặn cuối cùng
Bé trai 10 tuổi kể lại, giây phút trước khi chia tay, bố cố gắng mặc áo phao cho em,…
“Phúc, không được h:oả:ng lo:ạ:n. Bố mẹ sẽ ở ngay sau con”
Chiều muộn ngày hôm ấy, Vịnh Hạ Long như bất ngờ đổi sắc. Gió nổi lên, từng cơn sóng mạnh…
X:é lòng tại nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa Bãi Cháy ngay lúc này, trời đất ơi
22h30 tại nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa Bãi Cháy… Chưa bao giờ nơi này lại chìm trong không…
Người may mắn nhất trong gia đình 8 người đi tàu du lịch ở Hạ Long: Chỉ 3 giây thôi, đã không còn thấy ai ở bên cạnh
Trong những bài đăng được mạng xã hội chia sẻ nhiều nhất hôm này là bài kêu cứu khẩn cấp…
End of content
No more pages to load