Tôi chết lặng. Người từng đối xử tốt với tôi, người tôi tin tưởng gọi là “bố”, nay lại đuổi tôi đi như người dưng nước lã.
Tôi chưa từng biết mặt bốa ruột. Trước năm 8 tuổi, cả tuổi thơ của tôi gói gọn trong hình bóng người mẹ tảo tần. Tôi từng nhiều lần hỏi mẹ về bố, nhưng mỗi lần nhắc đến, mẹ lại nổi giận, không muốn nói gì thêm. Tôi biết, trong trái tim mẹ, người đàn ông ấy từng là một vết thương sâu khó lành.
Mẹ cũng từng bảo rằng, mẹ đã mất niềm tin vào hôn nhân, thế nên tôi chưa từng nghĩ bà sẽ tái giá. Nhưng năm tôi 8 tuổi, mẹ lại quyết định đi bước nữa.
Bà đưa tôi về sống cùng một người đàn ông hiền lành, ít nói, người sau này tôi gọi là bố dượng. Ông cũng có một cậu con trai lớn hơn tôi 2 tuổi. Tôi gọi anh ấy là anh trai, và anh gọi tôi là em. Từ đó, 4 người chúng tôi trở thành một gia đình.
Ban đầu, tôi còn lạ lẫm, nhưng rồi mọi chuyện dần trở nên ấm áp. Bố dượng đối xử với tôi rất tốt, luôn xem tôi như con gái ruột. Trên gương mặt mẹ, nụ cười xuất hiện nhiều hơn. Tôi cảm nhận rõ niềm hạnh phúc mà bà chưa từng có trong nhiều năm.
Những bữa cơm đủ đầy, những buổi chiều cả nhà ngồi xem tivi, và những lời hỏi han nhỏ nhặt… tất cả khiến tôi cảm nhận lần đầu tiên về một mái ấm thực sự.

Bố dượng đối xử với tôi rất tốt, luôn xem tôi như con gái ruột. (Ảnh minh họa)
Nhưng hạnh phúc ấy không kéo dài. Năm tôi 18 tuổi, một tai nạn bất ngờ cướp đi mẹ. Bà ra đi đột ngột, không để lại một lời dặn dò. Tôi đau đớn đến chết lặng, còn bố dượng thì suốt những ngày lo tang lễ không ngừng rơi nước mắt. Tôi tin rằng ông yêu mẹ thật lòng.
Thế nhưng, chỉ vài ngày sau khi tang lễ kết thúc, bố dượng gọi tôi lại và nói một câu khiến tim tôi tê dại:
– Mẹ con không còn nữa, giữa chúng ta cũng không còn quan hệ gì. Con hãy dọn đồ rời khỏi nhà đi.
Tôi chết lặng. Người từng đối xử tốt với tôi, người tôi tin tưởng gọi là “bố”, nay lại đuổi tôi đi như người dưng nước lã. Tôi mới 18 tuổi, chưa từng trải đời, giờ một mình “bơi” giữa đời thì biết sống sao đây? Nhưng bố dượng rất cương quyết, tôi không thể thay đổi được điều gì nữa.
Mẹ qua đời vì tai nạn nên được bồi thường 1 tỷ. Bố dượng đã tuyệt tình như vậy nên tôi đã đòi bằng được số tiền ấy, vì đó là cái giá mẹ tôi phải đánh đổi bằng mạng sống. Sau đó tôi rời khỏi nhà, mang theo nỗi tủi hờn và số tiền ấy, bắt đầu hành trình làm lại cuộc đời.
Tôi mở một cửa hàng quần áo nhỏ. Nhờ cần cù, nhạy bén, lại thêm một chút may mắn, công việc làm ăn phát đạt không ngờ. 5 năm sau, tôi đã là chủ của 3 cửa hàng lớn, có xe riêng, có nhà riêng, cuộc sống dư dả.

Ngay khi mẹ tôi vừa qua đời, bố dượng đã đuổi tôi ra khỏi nhà. (Ảnh minh họa)
Một ngày, tôi quyết định lái xe về quê, mang theo sự tự hào và chút ngạo nghễ. Tôi muốn để bố dượng thấy ông đã sai lầm thế nào khi đuổi tôi đi năm đó.
Nhưng khi xe vừa đến đầu làng, tôi khựng lại. Bên vệ đường có một bóng người lom khom nhặt ve chai quen thuộc. Đó là ông – bố dượng tôi, người từng lạnh lùng đẩy tôi khỏi nhà, giờ đây đầu tóc bạc phơ, quần áo cũ kỹ, cặm cụi nhặt từng vỏ lon.
Tôi lặng đi. Một người hàng xóm nhận ra tôi, kéo tôi sang một bên rồi nói nhỏ:
– Năm đó, không phải ông ấy tuyệt tình đâu. Là con trai ông ấy muốn chiếm đoạt tiền bồi thường của mẹ cháu. Ông ấy sợ con trai làm bậy nên mới đuổi cháu đi để bảo vệ số tiền đó cho cháu đấy. Sau đó, con trai ông ấy về thấy tiền bị cháu đưa đi hết, nó đã làm loạn lên, cả xóm ai cũng biết. Kể từ đó, bố con họ bất hòa. Bây giờ con trai cũng chẳng thèm quan tâm đến ông ấy nữa.
Nghe xong, tôi bật khóc, trong lòng thầm cảm ơn ông. Năm ấy, tôi mang theo nỗi hận, cứ ngỡ mình bị phản bội. Không ngờ, người mà tôi nghĩ là kẻ bạc bẽo lại chính là người lặng lẽ bảo vệ tôi theo cách đau lòng nhất.
Tôi bước đến trước mặt ông, quỳ xuống nghẹn ngào gọi:- Bố…
Ông nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe. Cả hai cùng bật khóc. Nỗi oán trách năm nào tan biến như chưa từng tồn tại.
Hôm đó, tôi nói với ông:
– Con sẽ đón bố lên thành phố sống cùng con. Bố đã vì con mà chịu thiệt, giờ con sẽ chăm sóc bố đến hết đời.
News
Đã rõ câu nói cuối cùng của thuyền trưởng trên chuyến tàu Hạ Long: Trời ơi hành khách 2 lần yêu cầu quay đầu liền!
Sáng 20/7, nằm điều trị tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ninh, anh Đặng Anh Tuấn (SN 1989, trú…
Phát hiện toàn bộ giấy tờ liên quan đến tàu Vịnh Xanh 58, chủ tàu dù đã tuvong vẫn phải chịu trách nhiệm
Chủ tàu Vịnh Xanh 58 (BKS: QN-7105) là ông Đoàn Văn Trinh, trú tại phường Hà An, thị xã Quảng…
Bé trai 10 tuổ:i kể lại giây phút trước khi chia tay bố, xúc động lời căn dặn cuối cùng
Bé trai 10 tuổi kể lại, giây phút trước khi chia tay, bố cố gắng mặc áo phao cho em,…
“Phúc, không được h:oả:ng lo:ạ:n. Bố mẹ sẽ ở ngay sau con”
Chiều muộn ngày hôm ấy, Vịnh Hạ Long như bất ngờ đổi sắc. Gió nổi lên, từng cơn sóng mạnh…
X:é lòng tại nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa Bãi Cháy ngay lúc này, trời đất ơi
22h30 tại nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa Bãi Cháy… Chưa bao giờ nơi này lại chìm trong không…
Người may mắn nhất trong gia đình 8 người đi tàu du lịch ở Hạ Long: Chỉ 3 giây thôi, đã không còn thấy ai ở bên cạnh
Trong những bài đăng được mạng xã hội chia sẻ nhiều nhất hôm này là bài kêu cứu khẩn cấp…
End of content
No more pages to load






