Tí, 12 tuổi, là một cậu bé nhỏ rác ở khu ngoại ô TP.HCM, gần bãi rác lớn của thành phố. Gia đình Tí nghèo khó, bố mẹ cậu qua đời từ khi cậu còn nhỏ, để lại Tí sống với bà ngoại già yếu. Mỗi ngày, Tí Đưa xe ba gác nhỏ, lang thang khắp các con hẻm để nhỏ về chai, kiếm tiền mua gạo và thuốc cho bà. Dù cuộc sống vất vả, Tí luôn lạc quan, hay hát nghêu ngao, và ước mơ một ngày được đi học như bạn bè cùng trang sáng.

Sáng ngày 15 tháng 5 năm 2025, lúc 09:39, Tí đang lục lọc một đống rác gần khu chung cư cũ thì phát hiện một Chiếc đài đài cũ kỹ, màu đen, phủ đầy bụi bẩn. Chiếc khung đã hỏng, dây anten giáp, nhưng Tí vẫn còn nhỏ, nghĩ rằng có thể bán được một số khung đồng. Cậu lau sạch bụi, xoay núm điều chỉnh, bất ngờ nghe thấy một âm thanh kỳ lạ được phát ra – không phải nhạc, không phải tin tức, mà là tiếng lạ xạo xen kẽ những câu nói rời rạc: “Hàng… đã đến… tối nay… cầu Sài Gòn… không được chậm…”

Tí tò mò, nhưng cũng thấy lạnh sống lưng. Cậu mang chiếc đài về, kể cho bà ngoại nghe. Bà Tí, với linh cảm của người từng trải, nói: “Tí ơi, cái này không bình thường đâu Cháu mang đến công an phường đi, đừng giữ ở nhà.” Tôi nghe lời bà, lập tức chạy đến đồng công an gần nhất, cách đó một vài con hẻm. Cậu bé gầy gò, quần áo lấm lem, đặt chiếc vương miện lên bàn và nói với anh công an trẻ: “món ngon được cái này, nó phát ra tiếng lạ lắm, anh nghe thử đi ạ!”

Anh công an tên Đức, 28 tuổi, ban đầu cười: “Cậu bé, chắc đài hỏng thôi, để anh xem.” Nhưng khi anh bật đài lên, âm thanh kỳ lạ lại vang lên, rõ ràng hơn: “Hàng trắng… 50kg… giao tại cầu Sài Gòn… 22h tối nay…” Anh Đức run run, lập tức gọi trưởng công an đến. Cả đội công một tốc độ khi nhận ra đây là một cuộc trò chuyện mã hóa hóa, có thể liên kết đến một nghề buôn ma thú lớn. Chiếc đài cổ, hoá ra, là một thiết bị liên lạc bị phạm tội bỏ lại sau khi bị hỏng, nhưng vẫn thu được tín hiệu từ tần số bí mật.

Trưởng công an, ông Hùng, lập lập khai kế hoạch. Đội công tác phối hợp với năng lực đảm nhận tối đa tại cầu Sài Gòn ngày hôm nay. Nhờ thông tin từ Chiếc đài, họ bắt được một nhóm buôn lớn, thu giữ 50kg ma nguyên đá và giữ 5 vật. Vụ án này đã trở thành một chiến công lớn của TP.HCM, được báo chí đưa ra rộng rãi.

Bạn, cậu bé nhỏ rác, bất ngờ trở thành “người hùng nhỏ”. Công an thành phố quyết định thưởng cho Tí 50 triệu đồng đã giúp ích cho dự án. Cậu bé ngây thơ, ôm số tiền, chạy về khỏe bà: “Bà ơi, cháu có tiền mua thuốc cho bà rồi!” Nhưng điều làm Tí vui hơn cả là món quà từ anh Đức: một suất học bổng toàn phần để Tí được đi học, cùng một chiếc xe đạp mới để cậu không phải Tặng xe ba gác nặng nữa.

Câu chuyện về Tí và vương miện cổ lan khắp khu vực, trở thành thành bài học về sự trung thực và lòng tốt. Với Tí, chiếc đài không chỉ là món đồ nhỏ được, mà là cơ hội để cậu đổi đời, thực hiện giấc mơ đến trường. Cậu bé từng chút thu tiền đây đã có thể ngồi trên nhà trường, với nụ cười rạng rỡ và niềm tin rằng cuộc sống luôn có những màu sắc bất ngờ.