Ở một khu phố nhỏ, tiệm bún riêu của cô Hương, 30 tuổi, luôn đông khách nhờ món nước lèo đậm đà và nụ cười thân thiện của chủ quán. Hương là người phụ nữ mạnh mẽ, một mình gầy dựng quán ăn từ hai bàn nhỏ thành một tiệm khang trang. Cô sống tình cảm, hay giúp đỡ những người khó khăn trong xóm, từ việc cho bà cụ bán vé số tô bún miễn phí đến nhường chỗ ngủ cho anh xe ôm lỡ đường.
Một ngày, Hương để ý một thanh niên gầy gò, mặc áo sờn, đứng lấp ló trước quán. Anh ta tên Dũng, 25 tuổi, vừa mãn hạn tù sau 3 năm vì tội trộm cắp. Dũng kể rằng anh không còn gia đình, ra tù không ai nhận làm việc, ngày nào cũng lang thang xin việc nhưng bị từ chối. Nhìn ánh mắt chân thành và dáng vẻ tủi thân của Dũng, Hương động lòng. Cô quyết định cho anh làm phục vụ ở quán, dù chỉ là công việc lau bàn, bưng bê. “Cố làm tốt, tôi không hỏi quá khứ, chỉ cần cậu sống ngay thẳng,” cô nói.
Dũng cảm ơn rối rít, bắt đầu công việc với sự chăm chỉ. Anh nhanh nhẹn, lễ phép với khách, khiến Hương hài lòng. Nhưng chỉ sau hai ngày, cô nhận ra điều bất thường. Dũng thường xuyên ngáp dài, mắt thâm quầng, có hôm còn ngủ gật khi lau bàn. Đêm nào anh cũng xin về sớm, nói là đi ngủ, nhưng sáng hôm sau lại uể oải, như thể không nghỉ ngơi. Hương nghi ngờ, lo rằng Dũng sa vào con đường xấu, có thể là cờ bạc hoặc tệ hơn.
Một đêm, Hương quyết định bám theo Dũng. Sau khi rời quán, anh không về phòng trọ mà đi bộ ra bờ sông, nơi những người vô gia cư thường tụ tập. Hương lén theo, tim đập thình thịch, sợ rằng anh đang giao dịch gì mờ ám. Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cô sững sờ, tim thắt lại. Dũng ngồi xuống bên một người đàn ông lớn tuổi, gầy yếu, nằm co ro dưới tấm bìa cứng. Anh cẩn thận đắp chăn cho ông, rồi lấy từ túi ra một ổ bánh mì và chai nước, đút từng miếng cho ông ăn. Dũng nói nhỏ: “Bố ăn đi, mai con kiếm thêm tiền mua thuốc cho bố.”
Hương đứng lặng, nước mắt lăn dài. Hóa ra, người đàn ông ấy là bố của Dũng. Qua những mẩu chuyện Dũng kể cho bố, Hương hiểu ra sự thật. Bố Dũng bị bệnh phổi nặng, không tiền chữa trị, sống lay lắt bên bờ sông. Khi Dũng đi tù, ông không ai chăm sóc, trở thành người vô gia cư. Ra tù, Dũng tìm được bố, nhưng xấu hổ với quá khứ, anh không dám kể với ai. Mỗi đêm, anh ra đây chăm sóc bố, mua thuốc, thức trắng để canh ông, sợ ông lên cơn khó thở. Đó là lý do anh luôn thiếu ngủ, mệt mỏi.
Hương trở về, lòng nặng trĩu. Sáng hôm sau, cô gọi Dũng vào, giả vờ hỏi han. Dũng chỉ nói mình mất ngủ, không nhắc đến bố. Hương quyết định giúp anh. Cô liên hệ một người bạn làm bác sĩ, nhờ khám và điều trị cho bố Dũng miễn phí. Cô cũng tăng lương cho Dũng, đề nghị anh đưa bố về phòng trọ để tiện chăm sóc. Khi biết sự thật, Dũng quỳ xin lỗi vì đã giấu cô, nước mắt lăn dài: “Tôi sợ cô biết tôi từng đi tù, lại có bố bệnh tật, sẽ không cho tôi làm nữa.”
Hương nắm tay Dũng, nói: “Cậu là người con có hiếu, đó mới là điều quan trọng. Làm tốt, quán này sẽ luôn có chỗ cho cậu.” Từ đó, Dũng làm việc chăm chỉ hơn, bố anh dần khỏe lại nhờ thuốc men. Hương âm thầm hỗ trợ, xem Dũng như em trai. Câu chuyện về anh thanh niên từng đi tù và lòng hiếu thảo của anh lan truyền trong xóm, khiến mọi người nhìn Dũng bằng ánh mắt khác. Với Hương, cô nhận ra rằng, đôi khi, sự thật đằng sau một con người không phải là quá khứ, mà là trái tim họ dành cho những người họ yêu thương.
News
Dân mạng tròn mắt với hình ảnh Ninh Dương Lan Ngọc
Ninh Dương Lan Ngọc luôn chứng minh sức hút tên tuổi khi là một nữ diễn viên xinh đẹp, năng…
Cực bất ngờ kết quả xét nghiệm ADN của con trai Quý Bình
Sau lễ thủy táng của NSƯT Quý Bình hồi cuối tháng 4/2025, cuộc sống của vợ anh – doanh nhân…
Đã tìm ra MV dài nhất của ca sĩ Phương Mỹ Chi
Trước đó, vào ngày 18-6 và 21-6, Phương Mỹ Chi lần lượt ra teaser “nhá hàng” khiến khán giả phải…
Bất ngờ với đoạn MV dài 15 phút mới được công bố của Hoàng Thuỳ Linh
Rapper Đen Vâu ôm ca sĩ Hoàng Thùy Linh, chúc mừng cô ra mắt phim concert “Vietnamese”, hôm 8/3. Đen…
Cập nhật hình ảnh về anh tài xế số hưởng nhất hôm nay
Tháng 3/2019, trong một cuốc taxi, cô Lý (Bắc Kinh, Trung Quốc) thút tiếng ái tình với tài xế họ…
Mai khóc lóc, nói rằng cô không muốn phá hạnh phúc của tôi, và chỉ định nuôi con một mình
Tôi là Ngọc, 35 tuổi, sống cùng gia đình chồng ở một khu phố nhỏ tại Đà Nẵng. Bố chồng…
End of content
No more pages to load