Tối hôm đó, tôi im lặng suốt bữa cơm. Chồng tôi thấy lạ, hỏi gì tôi cũng chỉ đáp qua loa.
Tôi lấy anh khi mới 25, cả hai đều tay trắng, bắt đầu từ căn phòng trọ chật chội giữa thành phố. Đến giờ, chúng tôi đã có hai đứa con ngoan ngoãn, một căn nhà nhỏ và cuộc sống tương đối ổn định. Nhưng mọi thứ bắt đầu chệch hướng từ ngày mẹ chồng tôi đổ bệnh.
Mẹ chồng tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, nghiêm khắc nhưng cũng rất trọng tình nghĩa. Từ khi chồng mất, bà một mình gồng gánh nuôi chồng tôi ăn học thành tài. Có lẽ vì thế mà bà luôn xem anh là niềm tự hào, là tất cả. Khi bà đổ bệnh, chính tôi là người đưa bà từ quê lên chăm sóc. Tôi nghĩ đó là lẽ tự nhiên, là đạo làm dâu, làm con. Mỗi ngày, tôi lo từng bữa cơm, từng viên thuốc cho bà, thức đêm túc trực mỗi khi bà trở bệnh. Mẹ chồng đau đớn rên rỉ, tôi cũng mấy lần ngất đi vì kiệt sức. Có đêm đang đút cháo cho bà, tôi nghe bà nắm chặt tay mình thì thào: “Mẹ cảm ơn con nhiều lắm, Thuận à…”. Những lúc ấy, tôi thấy mình như được an ủi phần nào.
Nhưng rồi một hôm, khi tôi đang phơi đồ ngoài sân, chợt nghe tiếng mẹ chồng thì thầm với chồng tôi trong phòng khách. Tôi không có ý nghe lén, nhưng từng câu từng chữ cứ vang rõ mồn một qua cánh cửa khép hờ. “Mẹ tính rồi, nhà đất dưới quê, sổ tiết kiệm, tất cả mẹ để lại cho con. Nhưng đừng cho Thuận biết, con nhé. Đàn bà, biết nhiều lại đâm ra tính toán, lắm chuyện”. Chồng tôi cũng chỉ khẽ vâng một tiếng, chẳng hề phản đối.
Tim tôi như thắt lại. Hóa ra, bao năm tôi chăm bà, thức trắng đêm trông nom, cuối cùng vẫn không khác người lạ. Đến tài sản cũng phải giấu, sợ tôi biết mà đòi phần. Tôi bưng chậu quần áo, quay vào nhà mà lòng nặng trĩu. Tối hôm đó, tôi im lặng suốt bữa cơm. Chồng tôi thấy lạ, hỏi gì tôi cũng chỉ đáp qua loa. Mấy đêm sau, tôi giả vờ ngủ rồi nghe tiếng chồng gọi điện cho anh trai kể chuyện mẹ sắp xếp xong xuôi mọi thứ. Giọng anh nhẹ như gió thoảng, chẳng hề áy náy.
Sáng hôm sau, khi tôi đang đút cháo cho bà, tay hơi mạnh hơn bình thường, bà khẽ nhăn mặt, nhìn tôi khó chịu. “Đút nhiều thế này làm sao mẹ nuốt nổi?”. Tôi cười nhạt, đặt bát xuống bàn, “Mẹ không nuốt nổi thì để con gọi con trai mẹ xuống đút cho mẹ”.
Ảnh minh họa
Mẹ chồng tôi lặng người, còn chồng tôi từ phòng ngủ bước ra, mặt ngơ ngác. Bà nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt như muốn dò xét. Tôi đứng dậy, quay lưng bỏ vào bếp, mặc kệ bát cháo trên bàn. Đột nhiên, tôi cảm thấy mình đã phí quá nhiều năm tháng, tình cảm cho một mối quan hệ mà cuối cùng lại bị xem nhẹ như thế.
Những ngày sau đó, tôi cố tình lảng tránh mẹ chồng. Bà ho khan, rên rỉ giữa đêm, tôi vẫn nằm im, giả vờ không nghe thấy. Chồng tôi bắt đầu để ý, thỉnh thoảng lại nhắc nhở tôi nhẹ nhàng, nhưng tôi chỉ cười, bảo bận chăm con, làm việc nhà mệt quá nên sức đâu mà để ý nữa.
Ngày hôm qua, khi chồng tôi đi làm, mẹ chồng gọi tôi vào phòng. Bà nhìn tôi, đôi mắt sâu hoắm như muốn nói điều gì đó. “Con giận mẹ à?”. Tôi ngồi xuống ghế, không đáp. Bà khẽ thở dài, cố nắm lấy tay tôi. “Mẹ biết con vất vả… nhưng đàn bà đừng so bì, tính toán với chồng con nhiều quá, thiệt thân thôi”.
Lúc ấy, tôi chỉ thấy cay đắng. Phải chăng, bao năm qua tôi đã nhầm khi nghĩ rằng mình là một phần trong gia đình này? Hay tôi chỉ là người ngoài, làm dâu nhưng mãi chẳng được công nhận, chẳng được tin tưởng?
News
Chú quay xe trở về, ướt sũng vì cơn mưa bắt đầu trút xuống mà không biết rằng, chuyến xe ấy đã thay đổi cuộc đời mình mãi mãi
Chú Tâm là một tài xế xe ôm già, tóc đã điểm bạc, khuôn mặt khắc khổ nhưng đôi mắt…
Cô ta chính là em họ xa của tôi, người từng đến nhà chúng tôi chơi vài lần và biết rõ tình cảnh của bé Linh
Tôi là Lan, một người mẹ đơn thân trong mắt hàng xóm, dù trên danh nghĩa, tôi vẫn có một…
Những ngày đầu, tôi cố gắng hòa nhập với gia đình chồng, nhưng mọi thứ không hề dễ dàng như tôi tưởng
Tôi là Hương, một cô dâu mới về nhà chồng được chưa đầy một năm. Chồng tôi, Nam, vì công…
Thêm 2 thithe trôi dạt được xác định danh tính: Chính xác là nanhan vụ lật tàu Vịnh Xanh chỉ còn 1 người đang “bơ vơ”
Lúc 14 giờ ngày 22-7, phóng viên Báo QĐND nhận được thông tin, lực lượng chức năng của tỉnh Quảng…
Thêm một thithe nam giới bị trôi dạt vào bờ, cách vị trí lật tàu Vịnh Xanh 500m: Đặc điểm nhận dạng bao gồm…
Nhận được tin báo của người dân về việc thấy có xác một nam giới trôi dạt ở vùng vịnh…
Nam sinh sống xót duy nhất trong gia đình 5 người gặp nạn lật tàu ở Hạ Long: Một trường đại học ra quyết định khó tin
THƯƠNG… TRƯỜNG ĐH HẠ LONG NHẬN ĐỠ ĐẦU N;Ạ;N NH;ÂN MẤT 4 NGƯỜI THÂN (BỐ MẸ VÀ 2 CHỊ EM…
End of content
No more pages to load