Tùng, một kỹ sư phần mềm 28 tuổi, vừa chuyển đến thành phố để bắt đầu công việc mới. Sau nhiều ngày tìm kiếm, anh chọn được một căn hộ nhỏ, cũ kỹ nhưng giá rẻ ở khu ngoại ô. Chủ nhà, bà Lan, một người phụ nữ trung niên vui tính, đảm bảo căn hộ sạch sẽ và không có vấn đề gì. Tuy nhiên, ngay đêm đầu tiên, Tùng đã nhận ra một mùi hôi khó chịu, như thể chuột chết, lan tỏa khắp phòng khách.
Tùng kiểm tra khắp nơi: dưới gầm giường, trong tủ bếp, thậm chí lật cả thảm lên. Không có dấu vết của chuột hay bất kỳ thứ gì bất thường. Mùi hôi lúc đậm, lúc nhạt, nhưng luôn xuất hiện vào ban đêm. Anh gọi điện cho bà Lan, và bà đồng ý đến kiểm tra. “Chắc là cống rãnh đâu đó,” bà nói, nhưng sau khi kiểm tra hệ thống ống nước, mùi vẫn không biến mất.
Tùng bắt đầu nghi ngờ. Anh để ý thấy mùi hôi mạnh nhất gần bức tường chính của phòng khách, nơi có một vết nứt nhỏ chạy dọc lớp gạch. Anh gõ lên tường, nghe tiếng vọng kỳ lạ, như thể phía sau không phải là bê tông rắn chắc mà là một khoảng trống. Tò mò, anh đề nghị bà Lan cho phép đục tường để kiểm tra. Bà Lan do dự, nhưng trước sự kiên quyết của Tùng, bà đồng ý.
Một thợ xây được gọi đến. Chỉ sau vài nhát đục, lớp gạch vỡ ra, để lộ một khoang rỗng phía sau. Trong đó không phải là xác chuột, mà là một chiếc hộp gỗ cũ kỹ, phủ đầy bụi. Tùng và bà Lan nhìn nhau, ngạc nhiên. Họ mở hộp, bên trong là một tập tài liệu vàng ố, một chiếc nhẫn bạc khắc chữ “M&N”, và một bức thư viết tay.
Bức thư kể về một cặp đôi, Minh và Nga, từng sống trong căn hộ này cách đây 20 năm. Họ yêu nhau nhưng bị gia đình ngăn cấm. Minh, một nhà báo, đã phát hiện ra một vụ tham nhũng lớn liên quan đến một quan chức địa phương. Trước khi công khai, Minh biến mất không dấu vết, và Nga rời đi ngay sau đó. Bức thư viết rằng Minh đã giấu bằng chứng trong bức tường, hy vọng một ngày nào đó sự thật được phơi bày.
Tùng, với bản tính tò mò của một lập trình viên, quyết định đào sâu hơn. Anh liên hệ với một người bạn làm việc tại tòa soạn báo địa phương. Sau khi xác minh, các tài liệu trong hộp thực sự là bằng chứng về vụ tham nhũng năm xưa. Quan chức kia giờ đã nghỉ hưu, nhưng vẫn sống trong khu phố. Tùng chuyển tài liệu cho cơ quan chức năng, và vụ việc được mở lại. Hóa ra, mùi hôi không phải từ chuột chết, mà từ loại mực đặc biệt Minh dùng để viết tài liệu, một loại mực hóa học có mùi dai dẳng khi phân hủy theo thời gian.
Trong quá trình điều tra, Tùng phát hiện bà Lan chính là Nga, người yêu cũ của Minh. Bà đã trở lại căn hộ này nhiều năm sau, mua lại nó với hy vọng tìm thấy di vật của Minh nhưng không dám đục tường vì sợ đối mặt với quá khứ. Bà cố tình cho thuê rẻ để ai đó vô tình phát hiện ra sự thật, giúp bà khép lại câu chuyện dang dở. Tùng không chỉ giải mã bí ẩn về mùi hôi, mà còn giúp bà Lan tìm lại sự bình yên sau bao năm day dứt.
News
Tôi lại tự hỏi: Nếu ngày đó anh nói rõ, liệu chúng tôi có khác đi?
“Anh chỉ xin một bữa cơm, rồi anh đi”, anh nói như người lạ. Ngày anh gửi lời xin lỗi…
“Cô ta trước đây sống ở thành phố, ai mà biết được quá khứ thế nào,”
Nghe lời xì xào của hàng xóm, mẹ chồng tôi, bà Hiền, luôn nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ….
Với một phút yếu lòng, Minh lén rút ống thở của vợ, nước mắt lăn dài trên má.
Xuân, một nữ giám đốc tài ba, đứng đầu một tập đoàn lớn với hàng trăm nhân viên. Cô là…
Anh xin lỗi, nhưng những lời xin lỗi ấy chỉ như muối xát vào vết thương lòng tôi
Câu chuyện: Bí mật đau lòng Tôi và Minh kết hôn đã tám năm. Tám năm, tôi sống trong sự…
Thành đi công tác, con nghĩ mình tự do rồi hả? Đừng tưởng mẹ không biết con làm gì ngoài kia!
Phần 1: Mâu Thuẫn Dâng Cao Hoài lê bước chân mệt mỏi vào căn nhà nhỏ ở ngoại ô Hà…
“Anh muốn gặp em, nếu em không muốn gã bạn trai em biết hết chuyện của chúng ta thì bây giờ tìm cớ ra ngoài đi, anh chờ ở chỗ cây dừa đầu tiên”
Tôi đọc xong mà ghê tởm, xóa ngay tin nhắn và chặn zalo. Tôi gặp Minh vào một ngày tháng…
End of content
No more pages to load