Ông Ba là một nông dân chăm chỉ ở làng quê nhỏ. Nhà ông có mười con bò khỏe mạnh, là nguồn sống chính của gia đình. Nhưng ba tháng nay, cứ đến đêm rằm, một con bò lại lăn ra chết. Trên thân bò xuất hiện những nốt đỏ kỳ lạ, không giống vết côn trùng cắn hay bệnh tật thông thường. Ông Ba hoang mang, mời bác sĩ thú y khắp vùng về kiểm tra, nhưng không ai tìm ra nguyên nhân. Thuốc men, bùa chú đều vô dụng. Đàn bò cứ thế giảm dần, từ mười con nay chỉ còn bảy.
Đêm rằm tháng này, ông Ba quyết định không ngủ. Ông cầm đèn pin, ngồi rình trong chuồng bò, mắt căng ra quan sát. Gió đêm lành lạnh, tiếng côn trùng rả rích. Gần nửa đêm, ông nghe tiếng sột soạt ở góc chuồng. Nghĩ là chuột, ông rón rén tiến lại, nhưng bất chợt giật mình khi thấy một bóng người lấp ló. Đó là thằng Tí, đứa cháu họ mới chuyển về ở với ông mấy tháng nay.
“Tí! Mày làm gì ở đây?” ông Ba quát khẽ, tay nắm chặt cán cuốc.
Tí giật mình, làm rơi một ống tiêm nhỏ. Nó lắp bắp: “Cháu… cháu chỉ xem bò thôi, chú Ba!”
Ông Ba nhặt ống tiêm lên, ngửi thấy mùi lạ. Ông gầm lên: “Nói thật! Mày đã làm gì đàn bò?”
Dưới ánh trăng mờ, Tí cúi đầu, run rẩy thú nhận. Hóa ra, Tí bị một tay buôn bò ở tỉnh dụ dỗ. Hắn ta trả tiền để Tí tiêm một loại thuốc độc chậm vào bò mỗi đêm rằm. Thuốc gây ra nốt đỏ và khiến bò chết dần, tạo cảm giác như bệnh lạ. Mục đích là ép ông Ba hoảng sợ, bán rẻ đàn bò cho hắn. Tí, vì tham tiền và nợ nần cờ bạc, đã đồng ý.
Ông Ba sững sờ, không ngờ đứa cháu mình cưu mang lại phản bội. Nhưng twist thật sự đến khi Tí ngẩng mặt lên, mắt đỏ ngầu, giọng run run: “Chú Ba, cháu không muốn đâu… nhưng hắn có hình cháu đánh bạc, dọa báo công an. Hắn còn nói… nếu cháu không làm, hắn sẽ giết cả nhà mình!”
Ông Ba bàng hoàng. Kẻ đứng sau không chỉ là tên buôn bò, mà là một đường dây tội phạm lớn hơn, nhắm vào cả làng. Đàn bò chỉ là bước đầu để chúng kiểm soát vùng đất này.
Sáng hôm sau, ông Ba không báo công an ngay. Ông lặng lẽ liên lạc với những người bạn cũ từ thời bộ đội, âm thầm lên kế hoạch lật ngược thế cờ, bảo vệ đàn bò và cả ngôi làng.
News
Những con đường quen thuộc từ Hà Nội đến Quảng Ninh giờ đây như dài vô tận
Chị Hoài ngồi trên xe khách, đôi mắt đỏ hoe nhìn qua cửa kính mờ đục. Những con đường quen…
Nước tràn vào, lạnh buốt, cuốn tất cả vào bóng tối, tiếng k/êu c/ứu hòa lẫn trong tiếng sóng
Tại làng Vĩnh Ninh, nơi những cánh đồng lúa trải dài bất tận, gia đình anh Thái và chị Lành…
Đó là câu chuyện về sự sống, về hy vọng, và về những con người bình dị nhưng kiên cường, như những khối đá vôi bất khuất giữa lòng biển
Chiều muộn trên vịnh Hạ Long, ánh hoàng hôn đỏ rực như máu, nhuộm cả mặt nước lấp loáng. Đoàn…
Anh Lài ôm chặt Minh và Lan, cố trấn an: “Đừng sợ, bố ở đây”
Ở một góc nhỏ của làng quê Cao Thượng, Bắc Giang, ánh nắng hè vàng rực chiếu qua những tán…
Tâm trí ông quay cuồng – 35 năm trên biển, chưa bao giờ ông đối mặt với cơn á:;c mộ:ng này
Chiều thứ bảy, mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa lơ lửng trên Vịnh Hạ Long, nhuộm vàng…
“Con phải mạnh mẽ, Minh ạ, dù có chuyện gì con cũng phải sống, sống tốt”
Tả Thanh Oai, một vùng quê ngoại thành Hà Nội, nơi những con đường đất đỏ bụi mù ngày nắng…
End of content
No more pages to load