Tôi là Minh, một trai Hà Nội chính gốc, 28 tuổi, công việc ổn định ở một công ty truyền thông. Cuộc sống của tôi cứ đều đều trôi, cho đến chuyến công tác định mệnh ở Hà Giang.
Hôm đó, tôi lên Hà Giang để chụp ảnh cho một dự án quảng bá du lịch. Trong lúc nghỉ chân ở một quán cà phê nhỏ bên sườn núi, tôi gặp Hương. Cô ấy mặc áo thổ cẩm, tóc buộc cao, nụ cười rạng rỡ nhưng trên má trái có một vết sẹo dài, chạy từ khóe mắt xuống cằm. Ban đầu, tôi hơi ngỡ ngàng, nhưng cách nói chuyện dịu dàng, thông minh của Hương khiến tôi quên đi vết sẹo ấy. Chúng tôi trò chuyện hàng giờ, từ chuyện núi rừng đến những giấc mơ riêng.
Hương kể cô sinh ra ở Hà Giang, mẹ mất sớm, bố là một quan chức có tiếng ở tỉnh. Cô bị tai nạn hồi nhỏ, để lại vết sẹo, nhưng không vì thế mà tự ti. Trái lại, cô tự lập, đang điều hành một homestay nhỏ. Tôi bị cuốn hút bởi sự mạnh mẽ ấy. Trong mấy ngày công tác, tôi và Hương gặp nhau thường xuyên. Tình cảm nảy nở nhanh như gió núi.
Trước khi tôi về Hà Nội, bố Hương mời tôi đến nhà dùng bữa. Ông là người đàn ông nghiêm nghị, giọng nói trầm ấm. Qua bữa ăn, ông bóng gió rằng nếu tôi nghiêm túc với Hương, ông sẽ hỗ trợ tôi một công việc tốt hơn, có thể ở cả Hà Giang hay Hà Nội, tùy tôi chọn. “Con bé không hoàn hảo, nhưng tâm hồn nó quý giá. Nếu cháu thật lòng, bác sẽ lo cho hai đứa,” ông nói, ánh mắt sắc như đọc thấu tâm can tôi.
Về Hà Nội, tôi suy nghĩ rất nhiều. Hương không phải mẫu người tôi từng mơ tới, nhưng cô ấy đặc biệt, và lời hứa của bố cô ấy… thật khó cưỡng. Tôi quyết định nói chuyện với bố mẹ. Tối đó, tôi kể hết mọi chuyện, từ Hương, vết sẹo, đến lời đề nghị của bố cô. Tôi nghĩ bố mẹ sẽ ủng hộ, hoặc ít nhất là cân nhắc. Nhưng vừa nghe xong, mặt mẹ tôi tái đi, bố thì đập tay xuống bàn.
“Con điên rồi hả Minh? Con biết bố cô ta là ai không?” bố tôi gằn giọng.
Tôi ngớ người. “Dạ, ông ấy là quan chức ở Hà Giang, làm to mà.”
Mẹ tôi thở dài, giọng run run: “Đó là ông Hùng, bố dượng của Hương. Còn bố đẻ của nó… chính là người đã gây ra vụ tai nạn khiến mẹ con suýt mất mạng năm xưa!”
Tôi chết lặng. Mẹ kể, hai mươi năm trước, một gã say rượu lái xe tông vào xe máy của mẹ. May mắn mẹ chỉ bị thương nặng, nhưng vụ việc ám ảnh gia đình tôi mãi. Gã đó, bố đẻ của Hương, đã bỏ trốn sau tai nạn, để lại Hương và mẹ cô ấy bơ vơ. Sau này, mẹ Hương tái hôn với ông Hùng, người nhận nuôi Hương.
“Con nghĩ xem, giờ con cưới Hương, làm sao mẹ đối diện với quá khứ đó?” mẹ tôi nói, nước mắt lăn dài.
Tôi ngồi sụp xuống ghế, đầu óc quay cuồng. Hương không hề biết gì về quá khứ của bố đẻ cô, và tôi… tôi đã thật lòng thích cô ấy. Nhưng sự thật này như một bức tường ngăn cách, không thể vượt qua. Lời hứa về công việc, tương lai sáng lạn bỗng trở thành gánh nặng. Tôi phải chọn: tình yêu, hay sự bình yên của gia đình mình?
News
Thế nhưng 2 tháng sau đó tôi đều bắt gặp cảnh tượng ấy, cứ đúng sáng mùng Một đầu tháng, khi trong nhà thoang thoảng mùi hương mẹ chồng tôi thắp
2 tháng sau đó tôi đều bắt gặp cảnh tượng ấy, cứ đúng sáng mùng Một đầu tháng, khi trong…
Lo li;ệu ta;;ng l;:ễ cho bác xong xuôi, chúng tôi đến nhà bác, tìm thấy một chiếc thẻ ngân hàng, kết quả kiểm tra số dư khiến cả nhà ch//ết lặ//ng
Chúng tôi nhận di chúc. Đúng như lời bác nói, sau khi bác mất, toàn bộ tài sản sẽ thuộc…
“Ngày 15/3/2013, tôi đã làm điều không thể tha thứ. Tôi xin lỗi nhưng tôi không đủ dũng khí để nói ra, nếu một ngày em đọc được, xin hãy tha thứ cho anh”
Chị Hương đứng lặng giữa căn phòng ngủ quen thuộc, nơi từng chứa đựng bao kỷ niệm của 12 năm…
Nhiều tiếng gọi cho chồng đang ở Hạ Long không được, người vợ nín thở lần ra manh mối từ 1 đoạn v/id/eo chớp nhoáng trên mạng
Suốt nhiều tiếng gọi cho chồng đang ở Hạ Long hàng chục cuộc điện thoại không được, chị Nhàn như…
Bão số 3 Wipha lúc này: Đã càn quét qua đặc khu Bạch Long Vĩ (Hải Phòng) và Cô Tô (Quảng Ninh), nhìn cảnh tượng lúc này…
Bão số 3 đã đi qua đặc khu Bạch Long Vĩ (Hải Phòng) và Cô Tô (Quảng Ninh) nhưng không…
Gia quyến nannhan trong v/ụ lật thuyền ở Hạ Long: Suất đi chỉ có ba người thôi, nhưng c:u con cứ lẽo đẽo đòi đi theo nên cho cháu nó đi nốt… ai ngờ đâu..”
Hà Nội những ngày giữa tháng 7, căn nhà nhỏ của ông Hoàng Tiến Mộc ở xóm 5 (xã Thường…
End of content
No more pages to load