Nhóm l///ưu ma////nh ch/ặn đườ/ng cô gái chăn dê để tr/êu ch/ọc – nhưng khi biết bố cô là ai, tất cả c/ắm c/úi b/ỏ ch/ạy…
Buổi chiều muộn, trên con đường đất đỏ dẫn ra bãi cỏ cuối làng, đàn dê thong thả gặm cỏ. Ánh hoàng hôn đổ nghiêng, phủ lên vai cô gái chăn dê dáng người nhỏ nhắn, gương mặt rám nắng nhưng đôi mắt sáng và mạnh mẽ. Cô tên là Hoa, năm nay mới mười sáu tuổi.
Hoa vẫn nghĩ hôm nay sẽ bình yên như mọi ngày, cho đến khi nghe tiếng cười khẩy vang lên phía trước. Ba gã trai bước ra, chắn ngang lối về. Người đứng giữa là Thắng – kẻ nổi tiếng lưu manh nhất vùng, tóc nhuộm đỏ, đeo dây chuyền vàng giả to tướng. Hai tên đi cùng cũng mặt mũi bặm trợn, tay cầm điếu thuốc, miệng nhả khói phì phèo.
– Ê con nhỏ, đi đâu vội thế? – Thắng nói, giọng kéo dài đầy thách thức.
Hoa siết chặt sợi dây thừng trong tay, giữ đàn dê lại phía sau lưng mình. Cô không sợ, nhưng cô biết, gây sự với đám này chỉ rước thêm phiền phức. Cô cúi đầu, định lách sang bên phải để đi tiếp.
Nhưng Thắng đưa tay chặn lại, đầu ngón tay sờ vào cằm cô, nhếch mép cười:
– Xinh thế này, chăn dê phí quá. Hay theo anh lên phố làm việc, tha hồ sung sướng.
Hai tên kia cười khành khạch. Một đứa khác lên tiếng:
– Dê mày nuôi cho ai ăn, thằng cha mày chắc uống rượu cả ngày chứ gì?
Hoa ngước lên nhìn thẳng vào mắt Thắng, giọng lạnh tanh:
– Tránh ra.
– Ghê gớm nhỉ, mày không biết bọn tao là ai à? – Thắng nghiến răng, bóp mạnh cằm cô gái, định dọa nạt thêm.
Nhưng ngay lúc ấy, gã nghe tiếng điện thoại của một tên đàn em vang lên. Nó vừa bắt máy, vừa liếc Hoa, bỗng sắc mặt trắng bệch:
– Alo… gì cơ?… Dạ dạ… tụi con đang… dạ… biết rồi!
Nó cúp máy, mặt tái mét, lắp bắp kéo tay Thắng:
– Anh Thắng… anh Thắng… mau… đi… đi… con nhỏ này… con nhỏ này là con ông Bảy Bình!
Thắng sững người, buông tay ra ngay lập tức.
Ông Bảy Bình – cái tên ấy vang lên như sét đánh ngang tai. Ai ở vùng này mà không biết ông. Người ta gọi ông là “Bảy Bình Lạnh”, bởi ông từng là dân xã hội đen khét tiếng, nhưng sau khi ra tù thì hoàn lương, mua đất, nuôi dê, làm trang trại lớn nhất huyện. Tuy nhiên, uy danh năm xưa của ông vẫn còn đó. Đến cả dân anh chị thành phố về thu tiền bảo kê cũng phải nhún nhường. Người ta đồn rằng ngày trước ông chỉ cần ra tay là không ai dám hó hé nửa lời.
Thắng nuốt khan, cả người run lên. Gã cúi gập người xuống, giọng vỡ ra:
– Em… em xin lỗi… chị Hoa… bọn em không biết… chị… tha cho bọn em.
Hai tên kia cũng quỳ rạp xuống đất, mặt cắt không còn giọt máu. Hoa vẫn đứng yên, ánh mắt bình thản nhìn bọn chúng. Cô kéo dây thừng, đàn dê lại lục tục bước đi.
– Lần sau, tránh xa đường tôi đi. – Cô buông một câu, giọng nhẹ như gió thoảng nhưng rợn sống lưng ba gã trai.
Hoa đi khuất, chỉ còn lại tiếng gió thổi rì rào qua cánh đồng cỏ. Thắng ngồi phệt xuống đất, thở dốc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng. Gã biết, nếu hôm nay động tay động chân với cô gái ấy, ngày mai gã đã nằm trong bao tải trôi sông.
Từ hôm đó, cả vùng lại thấy Hoa thong dong dắt đàn dê đi qua mọi con đường. Không còn ai dám trêu chọc. Cô vẫn là cô gái chăn dê nhỏ bé, nhưng đằng sau cô là cái tên mà ai nghe cũng phải rùng mình.
Trong lòng Hoa, cô chưa bao giờ tự hào về quá khứ giang hồ của bố. Nhưng cô biết, người ta chỉ tôn trọng kẻ mạnh, và cô không cần giải thích với những kẻ chỉ biết dùng nắm đấm để sống.
Ánh hoàng hôn vẫn rực rỡ trải dài khắp cánh đồng. Đàn dê thong thả gặm cỏ. Hoa khẽ vuốt ve con dê trắng bên cạnh, mỉm cười. Đối với cô, cuộc đời chỉ cần bình yên như thế này là đủ. Nhưng nếu ai đó ngu ngốc phá vỡ nó, cô cũng không ngại cho họ biết cô là con gái của ai.
News
Về nhà sau ca trực muộn, vợ sữ//ng s///ờ thấy chồng ô//m b///ồ ngủ tít, cô lẳng lặng lấy ghế ngồi chờ và cái kết hả dạ
Lan bước vào nhà, đôi giày cao gót gõ nhẹ trên sàn gỗ. Đồng hồ chỉ mười giờ tối, nhưng…
Gã gi///ang h///ồ tr///êu ch///ọc nữ tiếp viên hàng không trên máy bay
Trên cҺuƳḗn baƳ τừ Hà Nᴏ̣̂i đi Sài Gòn, kҺᴏ̂ng kҺί τrong kҺoang Һạng pҺᴏ̂̉ τҺᴏ̂ng kҺά nҺᴏ̣̂n nҺịp. HànҺ…
Cha ngh/èo 10 năm sống trong ống cống nuôi 2 con ăn học
Dưới ánh đèn vàng vọt ở góc đường Nguyễn Trãi giao Lê Lợi, thành phố Hồ Chí Minh, Trần Văn…
Đ/ỡ đ/ẻ cho vợ cũ của mình, bác sĩ khoa s/ản r/un r/ẩy khi phát hiện b/í m/ật độ/ng tr/ời
Bệnh viện tỉnh vào một đêm mưa tầm tã, tiếng còi xe cứu thương vang lên inh ỏi. Bác sĩ…
Cụ già đạp xích lô làm xước xe hơi 5 tỷ, ai cũng nghĩ cụ phải bán nhà để đền rồi ngỡ ngàng
Giữa trưa nắng gắt, con đường trước trung tâm thương mại đông nghẹt người và xe. Một cụ ông đạp…
Đồng ý lấy cụ ông 70 tuổi để cứu bố khỏi t///ù – cô gái 20 cứ nghĩ đ///ời mình ch//ấm h///ết, ai ngờ đêm t//ân hô//n lại là ngã rẽ định mệnh!
Ly, 20 tuổi, đang học năm hai đại học thì cuộc sống rơi vào địa ngục. Bố cô bị bắt…
End of content
No more pages to load