Có bầu trước cưới, cô bị b//ắt trèo tường vào nhà chồng, nhưng khi tới nơi, mẹ cô đã khiến cả họ nhà trai c/ứng h/ọng…
Tiếng loa kèn đám cưới vang vọng khắp xóm nhỏ miền quê yên bình. Trên con đường đất đỏ bụi mù, đoàn rước dâu đang tiến về phía nhà trai với tiếng nhạc nhịp nhàng và những lời chúc phúc rộn ràng. Nhưng trong lòng Hạnh – cô dâu hôm nay – chẳng có lấy một chút niềm vui.
Hạnh cúi đầu bước đi, tay khư khư giữ tà váy cưới trắng đã lấm lem bùn đất. Chiếc nón lá đội hờ che đi gương mặt xanh xao và đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ. Trong bụng cô, đứa con đầu lòng đang cựa quậy. Nó mới hơn 5 tháng. Đáng lẽ hôm nay phải là ngày hạnh phúc nhất đời, vậy mà…
Đoàn rước dâu dừng trước cổng nhà trai. Đó là một ngôi nhà hai tầng khang trang. Nhưng thay vì mở cổng, gia đình nhà trai dựng sẵn một chiếc thang tre tựa vào bức tường cao hơn đầu người. Bà thông gia khoanh tay, giọng lạnh lùng:
“Hạnh, con có thai trước ngày cưới, giờ muốn bước vào nhà này thì phải tự trèo qua tường.”
Hạnh chết lặng. Cô nhìn chiếc thang tre mà đầu óc choáng váng. Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán. Một số người nhà trai nhìn cô với ánh mắt khó chịu, số khác thì thở dài thương cảm. Long – chú rể – chỉ đứng im lặng, cúi đầu, không hề nói đỡ cho cô. Bà mẹ chồng khoanh tay, ánh mắt nghiêm khắc.
“Còn chần chừ gì nữa, leo lên đi.”
Hạnh run rẩy quay lại nhìn mẹ ruột. Mẹ cô – bà Dần – năm nay đã ngoài 60, tóc bạc nhiều, gương mặt đầy những nếp nhăn khắc khổ. Bà mặc bộ áo dài nâu sẫm cũ, hai tay đan vào nhau run run. Hạnh nhìn thấy trong mắt mẹ là sự đau đớn khôn cùng.
Nhưng bà Dần không khóc. Bà chậm rãi bước lên, đứng chắn trước mặt con gái. Bà quay sang nhà trai, giọng khàn nhưng vang lên rõ ràng:
“Con gái tôi đang mang thai cháu nội của các người. Các người không vui mừng mà còn bắt nó trèo tường sao?”
Bà thông gia hất cằm:
“Đó là tục lệ trong gia đình. Con dâu có bầu trước cưới thì không được đi qua cửa chính.”
Bà Dần nhìn thẳng, giọng bà bình tĩnh nhưng rắn rỏi:
“Luật lệ gì mà bắt phụ nữ đang mang thai trèo tường? Nếu nó ngã, cháu các người có sao thì ai chịu trách nhiệm? Hay lúc đó, các người lại đổ lỗi cho nó?”
Không khí im phăng phắc. Mọi người trong họ nhà trai đều sững sờ. Chú rể vẫn đứng cúi đầu, hai tay đan vào nhau, im lặng đến khó hiểu. Hạnh cắn chặt môi đến bật máu.
Bà Dần ngẩng đầu, giọng bà vang lên dứt khoát:
“Nếu hôm nay, các người bắt con tôi trèo qua bức tường này, thì hãy trả nó lại cho tôi. Không cần cưới xin gì nữa. Nó không cần một gia đình coi thường và làm nhục nó như vậy.”
Bà thông gia im lặng. Một ông bác nhà trai lên tiếng:
“Thôi chị Hai, bỏ qua đi. Con dâu có thai là chuyện mừng. Người ta nói phải vui vẻ, tích phúc cho cháu chắt.”
Những người xung quanh xì xào:
“Đúng rồi, có ai làm thế đâu.”
“Con dâu mang thai là phúc mà.”
“Khắt khe quá.”
Bà thông gia nghiến răng, nhưng không thể cãi lại cả họ. Bà đành giậm chân:
“Được, mở cổng.”
Chiếc cổng sắt nặng nề được đẩy sang hai bên. Hạnh vẫn đứng bất động, nước mắt lăn dài. Cô nhìn mẹ, thấy bà đã quay đi, lặng lẽ lau vội giọt nước mắt. Trong khoảnh khắc ấy, Hạnh nhận ra, cả đời này, dù thế nào, mẹ vẫn là người duy nhất đứng về phía cô, bảo vệ cô trước mọi bão giông.
Đoàn rước dâu tiếp tục, tiếng nhạc vang lên. Nhưng trong lòng Hạnh, niềm vui chẳng còn. Cô tự hứa, vì mẹ, vì con, cô sẽ sống thật kiên cường. Dù cuộc hôn nhân này có ra sao, cô cũng không cho phép ai coi thường mình thêm một lần nào nữa.
Bóng bà Dần khuất dần sau cánh cổng, lưng còng, dáng người nhỏ bé nhưng kiên cường hơn bất kỳ ai. Và suốt con đường làm dâu đầy chông gai sau này, hình ảnh mẹ đứng chắn trước mặt cô hôm nay, mãi là sức mạnh giúp Hạnh vượt qua tất cả.
News
Vợ m//ất 3 ngày về b//áo mộ/ng, chồng gỡ trần nhà xuống s/ững s/ờ khi thấy bí mật động trời…
Ba ngày sau lễ tiễn vợ, Hoàng vẫn chưa thể tin người phụ nữ tảo tần ấy đã rời xa…
35 tuổi chưa có chồng, một lần cho ông cụ ă/n m//ày vào lán mình trú mưa thì bất ngờ nhận được…
35 tuổi chưa có chồng, một lần cho ông cụ ăn mày vào lán mình trú mưa thì bất ngờ…
Con dâu hiếu thảo giúp bố chồng bị li/ệt tắ/m rử/a, khi ông vừa c//ởi á//o ra thì cô ch//ết sữ///ng vì nhớ lời chồng
Con dâu hiếu thảo giúp bố chồng bị li/ệt tắ/m rử/a, khi ông vừa c//ởi á//o ra thì cô ch//ết…
Vợ giám đốc đến công ty chơi, bị chồng ch///ê qu//ê m//ùa đu///ổi đi – 10 phút sau anh ta nhận cái kết ki/nh ho/àng
Trưa hôm đó, Mai mặc chiếc áo hoa tím nhạt, quần vải đen giản dị và đi đôi dép nhựa,…
Chồng mất để t//ang đã 5 năm, ngày đưa con đi chơi, vợ r/un rẩ/y thấy chồng trong xe hơi sang trọng, đi cùng anh ấy còn có…
Chồng mất để t//ang đã 5 năm, ngày đưa con đi chơi, vợ r/un rẩ/y thấy chồng trong xe hơi…
Ba năm sau ngày l/y hô//n, vợ cũ bất ngờ gọi điện nói: “Tôi có một món quà dành cho anh” – vừa tới nơi, anh số//c ng//ất khi thấy…
Ba năm sau ngày l/y hô//n, vợ cũ bất ngờ gọi điện nói: “Tôi có một món quà dành cho…
End of content
No more pages to load